Chạnh lòng

CHẠNH LÒNG

Đêm mùa thu trăng mòn trên lối nhỏ
Chiếc lá vàng lắt léo đợi bay đi
Nào ai thấu riêng ta một cõi về
Dưới hiên đời nắng hắt những mưa sa.

Bạn bè ơi nay trăm người trăm ngả
Vội vã tìm hạnh phúc của tương lai
Ve ngẩn ngơ lột xác hóa thiên thai
Sau một ngày phượng hồng bao rực cháy.

Có lẽ nào dòng đời như lốc xoáy
Mãi cuốn xô những con thuyền rượt sóng
Những hoài niệm vỡ dần theo bong bóng
Lòng ta già trơ đá sẽ quên nhau.

Ôi ngày thơ vọng tràn trong lá đổ
Khiến lòng sao tựa gió cứ loay hoay
Có phải ta mùa thu của muôn thuở
Hay chạnh lòng thương nhớ những ngày xưa.

Đỗ Văn Duyên